Trong phòng, Tống Nghiệp Bình cắn răng hỏi ra vấn đề mà mình muốn biết: “Chị có biết trong sữa bột này có độc hay không?”
“Tôi...” Tôn Nguyệt Hoa chột dạ né tránh, “Người bán sữa bột nói uống một hai tháng cũng không có xảy ra chuyện gì, độ dinh dưỡng cũng không kém bao nhiêu sữa bột bán trong Cung Tiêu Xã.”
“Nếu không có gì phải lo lắng sao chị không cho cháu trai chị uống?”
Tôn Nguyệt Hoa im lặng không nói, trên mặt tràn đầy vẻ ngoan ngoãn, nhưng trong lòng lại than phiền, đây không phải là vì sữa bột của Tống Khiêm tốt hơn sao?
Cũng không phải cháu trai bà ta chưa chừng uống sữa bột kém chất lượng, lúc đó cũng không xảy ra chuyện gì, con nhà có tiền chính là yếu ớt như vậy, ngay cả một ngụm\ sữa rẻ tiền cũng không uống được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây