Tiểu Chu nghe vậy thực sự không hiểu gì cả: “Rời khỏi thành phố Thanh? Có chuyện gì sao?”
Lúc này có thể dùng lời kia của Lục Nùng rồi: “Lúng túng đến chỉ có thể cả đêm rời khỏi thành phố này mới có thể giữ lại được mang chó, bây giờ cậu ấy còn đang ở thành phố Thanh, cho nên vẫn nửa sống nửa chết.”
Tiểu Chu không hiểu ý trong lời của Thẩm Ký Minh, nhưng đại khái cũng đoán được có lẽ Bùi Tranh đã làm ra chuyện mất mặt gì đó mới có có thể như vậy, cuối cùng cũng yên tâm.
Bùi Tranh cũng đã làm chuyện mất mặt hơn rồi, Tiểu Chu cũng sớm thành thói quen, vui vẻ mang hai người rời núi.
***
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây