Lục Nùng tránh tầm mắt của Bùi Tranh, cầm cánh tay của Bùi Tịch An, ý tứ rất rõ ràng, có Bùi Tịch An nha, chồng đáng tin hơn con trai.
“Tranh à, con cứ yên tâm đi đi, tưới hoa chăm sóc em gái đều đã có cha của con, còn về nơi trút giận, con suy nghĩ chút đi, con không có ở nhà ai dám chọc dì tức giận chứ?”
Lục Nùng nói xong vô tội nhìn Bùi Tranh, cô cũng không nói dối, không có Bùi Tranh, trong nhà cô nói một sẽ không có ai nói hai, Bùi Tịch An dung túng cô, mẹ Ngô cương chiều cô, Tiểu Hoài và Tiểu Hạ là con của cô, thích mẹ nhất rồi.
Bùi Tranh: “...”
Được! Bùi Tranh khẽ cắn răng, hít sâu một hơi chuyển đến Bùi Tịch An, bỏ đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây