Trong rừng núi tràn đầy hoa thơm, cô đứng trong vườn hoa cười.
Thẩm Ký Minh đứng ở ngoài sân, nhìn Lục Nùng quay đầu trông lại, khóe miệng cũng cong lên mỉm cười.
“Đi vào đi, sao lại đứng ngẩn người ở cửa vậy?” Bùi Tranh vỗ bả vai của Thẩm Ký Minh, dẫn cậu ta vào trong nhà.
Thẩm Ký Minh thu liễm nụ cười, đi theo Bùi Tranh vào trong sân.
“Chị Nùng Nùng, mẹ Ngô, lại gặp mặt rồi.” Thẩm Ký Minh cười chào hỏi, chẳng qua nụ cười này có hơi chút không giống với nụ cười mỉm lúc đứng ở cửa, Bùi Tranh thấy vậy hơi nhíu mày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây