Bùi Tranh bịt tai trộm chuông an ủi mình xong thì dẫn Cố Tiểu Hoài mò tủ rượu bên cạnh (bố cục trong nhà không khác ở thủ đô là bao), mở tủ rượu, lấy ra một chai rượu ngon mà chiến hữu của ông già nhà mình tặng.
Quay đầu lại dặn Cố Tiểu Hoài: “Em hai, bưng khay cẩn thận, chúng ta trở về phòng.”
Cố Tiểu Hoài đi theo phía sau Bùi Tranh ngoan ngoãn gật đầu.
Trở lại gian phòng, Bùi Tranh thắp ngọn đèn, đặt điểm tâm và rượu, chén rượu lên giường, lại ôm Tiểu Hoài lên giường, sau đó cả người ngã xuống, thở phào nhẹ nhõm: “Cảm giác (gây họa) quen thuộc này thật không tồi.”
Nói xong, Bùi Tranh nói với Cố Tiểu Hoài bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Em hai, năm nay em đã bốn tuổi rồi, là đàn ông rồi, bây giờ chúng ta tiến hành cuộc hội thoại giữa cánh đàn ông với nhau. Anh hỏi em, những ngày anh không có ở đây, em có từng bị em ba bắt nạt hay không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây