Đi qua đồng ruộng, tới bờ sông, chủ nhiệm Lãnh giơ tay lên che ánh mặt trời, phóng mắt nhìn về hướng dòng sông, chỉ vào vài đứa trẻ con nghịch nước trong sông nói: “Nhị Nữu, Tú Chi, hai cô xem thử mấy đứa đó có phải Hương Lan và con trai nhà các cô không?”
“Đúng thật kìa, sao đều ở chỗ nước sâu thế này?”
Lưu Nhị Nựu nóng tính, tháo đế giày cỏ vọt tới bờ sông rống to: “Triệu Điêu Bảo Triệu Cương Thiết, hai đứa chúng bay chán sống rồi đấy à? Dám dẫn Hương Lan chạy ra sông chơi, còn không cút ngay qua đây cho bà!”
Lục Nùng: “...”
Hy vọng các con của cô trưởng thành, cô sẽ không trở thành sư tử Hà Đông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây