Chạng vạng ngày hôm sau ra thao trường, Bùi Tịch An gọi vài anh lính tới hỗ trợ xây nhà vệ sinh xả nước và phòng chứa củi.
Lục Nùng âm thầm gật đầu, xem ra mỹ nhân kế vẫn rất có tác dụng, chỉ là tương đối hại eo... Cái eo này của cô phải tĩnh dưỡng vài ngày.
Bản thân Bùi Tịch An cũng không nhàn rỗi, sáng sớm đến bộ hậu cần yêu cầu tấm ván gỗ về, dựa theo hình dáng phòng sách mà Lục Nùng thiết kế để làm giá sách, sáng sớm làm một hồi, buổi tối trở về làm tiếp, tăng giờ làm thì tiến độ công việc sẽ tăng nhanh.
Còn về những đồ gia dụng khác, phải tìm thợ mộc đặt làm riêng. Lục Nùng đang ở trong sân thương lượng với Bùi Tịch An đi đâu tìm thợ mộc, Bùi Tịch An cầm cây búa gõ đinh kêu lách ca lách cách, vừa trả lời Lục Nùng: “Dưới chân núi có hai thôn không xa lắm, ở đó cứ mùng một, mười lăm là mở chợ, ngày mai là mười lăm, anh sẽ bảo Tiểu Chu đi hỏi thăm thử.”
“Không cần hỏi thăm, thợ mộc của đại đội Ngọc Thủy tên Tạ Lão Tam, là thợ mộc ở gần bộ đội chúng ta nhất, ngày mai tôi sẽ dẫn em ấy đi một chuyến.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây