Đợi gần hai giờ, Bùi Tịch An đạp ánh nắng cuối cùng trở về nhà, Lục Nùng chống tay trên bàn ngủ gà ngủ gật: “Anh đã về rồi à?”
Nhóc Tiểu Hạ Tiểu Hoài và con chó Tiểu Bạch cơm nước xong đã sớm ngủ rồi.
“Mau ăn cơm, cả ngày mệt nhọc rồi, cơm nước xong trở về phòng ngủ đi.” Mẹ Ngô hâm nóng thức ăn lại lần nữa rồi bưng lên, Bùi Tịch An thấy thế cũng bưng thức ăn với mẹ Ngô.
“Về sau không cần chờ tôi, hôm nay trở về sớm, chỉ sợ về sau sẽ không vậy nữa.” Bùi Tịch An nói.
Người một nhà lặng lẽ ăn cơm, sau khi tắm rửa, Bùi Tịch An và Lục Nùng trở lại phòng ngủ nghỉ ngơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây