Lục Nùng nghe xong thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng không còn căng thẳng, có lẽ là tâm trạng hòa hoãn lại, hoặc có lẽ là do nằm thẳng, nước ối dưới thân dần dần chảy không còn mạnh.
“Nhưng chúng ta đến bệnh viện kiểu gì?” Vẻ mặt Mẹ Ngô đầy sự lo lắng, nhắc tới vấn đề khó khăn nhất trước mắt, Bùi Tịch An đang trên đường trở về, không thể lái xe chở Lục Nùng đến bệnh viện được.
“Xe của ông Trương ở nhà, buổi sáng ông Trương và ông Triệu xuống đơn vị, ông ấy ngồi xe của ông Triệu đi, xe thì có xe, nhưng không có ai lái xe.”
Chị Trần nhíu mày, mấy tên chàng trai đều không ở nhà, hai ngày trước Trương Khai Bình được như ý muốn tòng quân đi tham gia quân ngũ, Bùi Tranh, Thẩm Kỳ Minh cùng Tưởng Duật lúc này còn đang học ở trường.
“Nếu thật sự không được, chỉ có thể sinh tại nhà.” Chị Trần cắn răng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây