“Cô!” Ý tốt của nhân viên ghi chép bị coi thành lòng lang dạ thú, tức giận đến mức đỏ mặt.
Triệu Hinh lại không để ý tới nhân viên ghi chép nữa, mà nhướng mày nói với Bùi Tịch An: “Biết vì sao tôi phải tìm Lục Nùng không?”
Bùi Tịch An vẫn không mở miệng nói chuyện, lúc này nói câu đầu tiên sau khi anh vào cửa: “Khai báo vấn đề của cô.”
“Quả nhiên anh rất để ý đến cô ta, cho quân địch biết điểm yếu của anh, là anh quá kiêu ngạo hay là quá tự tin đây?”
Bùi Tịch An từ chối cho ý kiến, Triệu Hinh hiểu anh tuyệt đối không cho phép có sơ suất xảy ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây