Kết quả tới tận bây giờ cô ta còn diễn kịch ở đây, ngoài mặt xin lỗi, thật ra hàm ý trong câu nói đều muốn xác nhận hình tượng ngạo mạn nhỏ nhen của Lục Nùng, cũng không biết rốt cuộc bôi nhọ cô có lợi ích gì đối với cô ta.
Mà phương thức và lý do gièm pha như vậy đều quá mức thấp kém, hèn hạ đến nỗi giống như chỉ là trò đùa dai của Triệu Hinh thôi, nhưng có người lại bị cô ta lừa dối, ra mặt thay cô ta.
Quả nhiên, chỉ nghe Hoắc Tiểu Linh bên cạnh Triệu Hinh vỗ nhẹ bàn tay của cô ta an ủi: “Không trách cô, là tôi không nên nói thêm câu đó.”
Lục Nùng suýt nữa bật cười, đến bây giờ Hoắc Tiểu Linh vẫn đang nói giúp cho Triệu Hinh, Triệu Hinh chối bỏ trách nhiệm, đẩy toàn bộ sự việc lên đầu chị ấy, chị ấy lại bị người ta bán mất còn đếm tiền giúp người ta.
“Đúng thế đúng thế, sao có thể trách cô chứ?” Một người phụ nữ miệng nhọn xương gò má cao bên cạnh Triệu Hinh nói: “Tức giận vì chút chuyện này, sau cùng còn phải tự mình đến tận nhà xin lỗi, theo tôi thấy, một số người nào đó không chỉ bụng dạ nhỏ hơn lỗ mũi, càng ngày càng phách lối, cũng không biết dựa vào thứ gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây