Qua năm mới, Lục Nùng mang thai cũng tròn được ba tháng, bụng cũng thoáng có chút độ cong, cả nhà đều xem cô là động vật quý hiếm, lúc trước có chuyện Lục Văn Cường thiếu chút nữa đụng vào Lục Nùng, rất sợ Lục Nùng bị dập đầu đụng chỗ nào đó, ngay cả ra ngoài đi dạo cũng có người đi với cô.
Bùi Tranh và Tể Tể thành đối tượng chủ yếu đi cùng Lục Nùng, mỗi ngày chạng vạng tối, một lớn hai nhỏ cộng thêm một con chó Tiểu Bạch đi ra ngoài dạo, thành phong cảnh đặc biệt của đại viện.
Tể Tể dắt theo tiểu Bạch đi tuốt ở đằng trước, Bùi Tranh đi ở phía sau, Lục Nùng đi chính giữa nhất, gặp phải người quen còn có thể dừng lại nói mấy câu, cả quá trình Bùi Tranh đều không có kiên nhẫn, nhưng vẫn yên lặng bảo vệ bên cạnh Lục Nùng.
Cố Tiểu Hoài thì càng ngoan hơn, từ khi người nhà nói cho cậu bé biết trong bụng mẹ có bảo bảo nhỏ, cần phải được đàn ông con trai bảo vệ, mỗi ngày Cố Tiểu Hoài đều canh giữ bên cạnh Lục Nùng không rời nửa bước, một lát thì nói chuyện với bảo bảo nhỏ, cách một cái bụng dặn dò bảo bảo nhỏ phải ngoan, không nên làm mẹ khó chịu.
Mặc kệ Lục Nùng hay là người trong nhà hay là những người nhà khác, thấy Cố Tiểu Hoài như vậy, trái tim cũng mềm xuống, ai thấy cũng thích Cố Tiểu Hoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây