Trong nháy mắt Lục Nùng đã thay đổi chủ ý, cười với Bùi Tranh, bởi vì Dương Hồi đứng trước Bùi Tranh cho nên anh ta hiểu lầm Lục Nùng đang cười với mình, hồn cũng bay mất, cho đến khi Lục Nùng mở miệng nói chuyện anh ta mới phục hồi tinh thần lại.
Lục Nùng: “Bạn học Dương, em trai tôi không để cho tôi tùy tiện chào hỏi với đàn ông, nếu như anh muốn quen biết tôi, trước tiên phải thông qua cửa ải của cậu ấy đã”
Dương Hồi tức giận nói: “Đáng ghét, tại sao lại có loại em trai đáng ghét như vậy? Cậu ta tên là gì? Tôi phải đi lý luận với cậu ta một phen.”
“Được nha.”
“A?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây