Lục Nùng có một ý tưởng to gan - cô muốn trèo lên cây.
Nhưng cây ngân hạnh này thực sự quá lớn, mấy người trưởng thành ôm không hết, thân cây trơn tuột, muốn đơn thuần dựa vào kỹ xảo thì khó bò, may mắn thân cây không cao, dựng mấy ụ đá chắc có thể leo lên thân cây.
Hơn nữa cũng không cần đi giày nữa, cây ngân hạnh được gió nước thiên nhiên mặt trời chiếu sáng, không mang giầy còn dễ trèo hơn.
Nói làm là làm, Lục Nùng chuyển một tảng đá tới dưới cây ngân hạnh, đạp ụ đá trèo lên.
Bùi Tịch An: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây