Âm nhạc khiến người ta vui vẻ.
Lời này không sai chút nào, một bài hát chuẩn bị kết thúc, Lục Nùng mở mắt ra với tâm trạng sung sướng, phát hiện người cả nhà đều tới chái sau, Bùi Tranh, mẹ nuôi và Cố Tiểu Hoài ngồi trên ghế sô pha dài.
Bùi Tịch An đứng thẳng người dựa vào cạnh cửa, áo khoác quân trang choàng ở vai, đôi chân dài vắt chéo, nghiêng tai thưởng thức âm nhạc.
Ánh mắt Lục Nùng bị đôi chân dài của anh hấp dẫn. Bùi Tịch An phát hiện ra, cũng nhìn về phía Lục Nùng, hai người mắt đối mắt, trong đôi mắt thâm trầm của anh hình như luôn cất giấu những thứ mà Lục Nùng không hiểu nổi.
“Hay quá, tài đánh đàn của tiểu thư còn lợi hại hơn trước đây.” Mẹ Ngô phát hiện tiểu thư và cô gia lạ thường, lên tiếng cắt ngang việc hai người mắt đối mắt, bà ấy vỗ tay đầu tiên, kéo mọi người cùng vỗ tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây