“Mặc áo khoác vào, cả mũ nữa.” Lục Nùng nói.
Chờ hai người đều ăn mặc xong, Lục Nùng nghiêm túc nói: “Bây giờ, anh có thể lặp lại lời mới này một lần nữa với em.”
Nằm ở trên giường, vừa không tôn trọng tín ngưỡng, vừa không tôn trọng lời thề.
Tròng mắt Bùi Tịch An thâm trầm, như là muốn xem thấy linh hồn của Lục Nùng, anh đứng nghiêm ngay ngắn, giờ tay phải lên chào một cái, lặp lại từng chữ từng câu: “Cuộc đời này trước phải đền nợ nước, lấy chuyện chết trận sa trường làm vinh quang, vĩnh viễn không thể thay đổi được. Sau chuyện nước sẽ đến chuyện nhà, em là vợ anh, anh lấy tín ngưỡng của anh thề, trung thành với vợ của mình, không rời không bỏ.”
Bùi Tịch An nói xong, Lục Nùng cười híp mắt nói: “Lúc chúng ta đã kết hôn không có hôn lễ chính thức, bây giờ xem như là lúc này đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây