Nằm ở trên giường tuy khô nóng đã giảm đi hơn nửa, nhưng cô hoàn toàn không ngủ được, ở trên giường không ngừng lăn qua lộn lại, mè nheo lôi kéo khăn trải giường mát mẻ, đợi Bùi Tịch An leo lên giường, cô đã nhanh chóng sát lại.
Tay của Bùi Tịch An cầm một cái quạt, một tay trấn an Lục Nùng, một tay quạt mát cho cô, quạt một cái chính là nửa đêm.
Nửa đêm, Lục Nùng tỉnh lại, phát hiện cả người mình đều nằm trong lòng của Bùi Tịch An, hai người dính sát chung một chỗ có chút nóng, nhưng chỉ cảm thấy nóng một lát, ngay sau đó từng trận gió mát đến thổi tan hơi nóng.
Đại khái giống như mùa hè đắp chăn mở máy điều hòa không khí đi, mặc dù rất tùy hứng, nhưng lại rất thoải mái.
Trong lúc nhất thời Lục Nùng có chút phức tạp không nói nên lời, mấy chuyện xảy ra trước khi ngủ cô đều biết cả, cô thấy Bùi Tịch An không nhịn được tức giận, thấy Bùi Tịch An chăm sóc cô cả đêm, cũng thấy rõ ràng Bùi Tịch An có thể làm gì đó, có thể muốn làm gì cũng được với cô, thậm chí chờ cô tỉnh lại, có thể nói là giúp cô giải hiệu lực của thuốc mới không thể không chiếm tiện nghi của cô. Nhưng hết lần này đến lần khác Bùi Tịch An khắc chế cái gì đó, không làm gì cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây