Cô cố ý liếc nhìn Bùi Tranh sau đó nói tiếp: “Bảng kiểm tra đánh giá thành tích mà con đưa cho mẹ, mẹ không nên nương tay, nên vẽ hoa hồng nhỏ thì vẽ hoa hồng nhỏ, nên vẽ dấu x thì vẽ dấu x, chờ một tháng sau, con sẽ lấy bảng kiểm tra đánh giá thành tích đó dán lên trên cột thông cáo, để cho bọn họ tiếp nhận sự kiểm tra của nhân dân.”
Mẹ Ngô cũng liếc mắt nhìn Bùi Tranh: “Chao ôi, mẹ nhớ rồi, nhất định sẽ không mềm lòng.”
“Không mềm lòng không mềm lòng!” Tể Tể hô to.
“...”
Bùi Tịch An sờ đầu nhỏ của Tể Tể, cũng không cảm thấy gì đối với cách làm của Lục Nùng, khóe miệng còn cong lên nhẹ hiện ra nụ cười như ẩn như hiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây