“...” Lục Nùng càng hít thở sâu thêm, cô gần như nghiến răng nghiến lợi nói xong lời này: “Như vậy có thể mời anh thả tôi ra để tôi đi ra khỏi lòng của anh không?”
Bùi Tịch An theo bản năng giật giật.
“Chờ một chút.” Giọng nói của Bùi Tịch An vô cùng lạnh nhạt, giống như chẳng qua chỉ đang uống một ly trà thôi.
Lục Nùng: “..” Chờ cái gì chứ!
Chân của cô vẫn bị Bùi Tịch An kẹo chặt, bộ phận quan trọng bị Bùi Tịch An gây khó dễ, cả người không thể nhúc nhích được chút nào, tức giận đến mức cảm giác mình chính là một con cá nóc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây