Cố Thâm Dương hơi ngạc nhiên một chút, lời nói tuy dễ hiểu, nhưng liên kết lại thì có chút khó hiểu: “Người con nói tới là Giang Thị ư?”
Cố Càn gật đầu: “Là mợ tư hồi trước đã từng ở nhà chúng ta, con còn lén lút đi xem thử, anh Thiết Đản nói con kể chuyện này cho cha biết, hoặc là nói cho cậu tư, nhưng không được nói cho mợ tư mới.”
Cố Thâm Dương: “Được rồi, cha biết rồi, bây giờ con hãy đến công xưởng bên cạnh nói với cậu tư của con về chuyện này, khi nào con quay lại thì đi ăn tối, con đến muộn thì bị mất phần ăn đấy.”
Cố Càn: “Con đã biết rồi ạ.”
Cố Càn chạy ra khỏi khu quân đội và đến quân xưởng, cậu biết rõ Vương Hữu Thực làm việc ở trong xưởng chế tác nên cậu bèn trực tiếp chạy qua xưởng chế tác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây