Thế nhưng, con người thời đại này có thói quen tiết kiệm, cho dù họ có tiền đi nữa cũng sẽ không nghĩ đến việc mua đồ ăn cho con cái. Trừ phi đi lên huyện thành hay Hợp tác xã cung tiêu mới mua một ít kẹo trái cây cho bọn trẻ.
Tứ Mao: “Cám ơn cô nhỏ ạ.” Cậu bé vừa nói vừa kéo Ngũ Mao qua một bên: “Cố Càn, Cố Khôn, lại đây ăn kẹo đi.”
Cố Càn và Cố Khôn mang theo những chiếc túi nhỏ, bên trong có chứa kẹo và những thứ khác. Cố Càn từ trong túi nhỏ lấy ra một quả táo: “Tứ Mao, cho anh ăn nè.”
Cố Khôn cũng từ trong túi nhỏ lấy ra một quả táo: “Ngũ Mao, còn đây là cho em.”
Ngũ Mao: “Cám ơn anh.” Bé dùng mũi ngửi ngửi: “Anh ơi, cái này là gi vậy ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây