Mẹ Đào lắc đầu: “Mẹ không biết, mẹ đâu có biết chữ, cho nên con bé nói gì mẹ cũng đâu có hiểu, nhưng con bé bảo là do người quen giới thiệu cho. Thỉnh thoảng con bé cũng có gọi điện thoại qua đây hỏi thăm mẹ, mỗi tháng còn cho mẹ năm đồng tiền. Con sao vậy?”
Đào Đại Tinh nhìn mẹ Đào, muốn xác nhận xem bà ta thực sự không biết hay giả vờ không biết.
Nhưng từ vẻ mặt của mẹ Đạo, cô ấy không nhìn ra được gì cả. Cô ấy hít sâu một hơi: “Mẹ, mẹ có biết em gái đang làm gì không?”
Mẹ Đào: “Con rốt cuộc đang muốn nói cái gì? Tại sao mẹ nghe không hiểu gì hết vậy?”
Đào Đại Tinh tuy không biết mẹ Đào đã biết hay chưa, nhưng nếu đã mở miệng thì cô ấy cũng không muốn giấu diếm nên cũng không thăm dò nữa: “Chúng ta đi vào rồi nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây