Bạch Lộ nâng tập văn kiện lên cao rồi cúi người với chỉ huy Tề: “Cảm ơn ngài, đây sẽ là phần quà quý giá nhất trong cuộc đời tôi.”
Chỉ huy Tề: “Đây là món quà cô xứng đáng nhận được.”
Bạch Lộ đi ra khỏi phòng làm việc của chỉ huy Tề, cả người đều lâng lâng.
Vợ chính ủy nhìn thấy thì rất ngưỡng mộ, nhưng cũng chỉ thấy ngưỡng mộ chứ không đố kỵ gì.
Những gì Bạch Lộ đã làm từ tháng một năm bảy mươi đến tháng chín năm bảy mươi mốt, bà đều nhìn thấy cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây