Bạch Lộ giải thích: “Mẹ, mẹ nghe con nói. Như vậy chỉ giải quyết được nhất thời, nếu kéo dài tới một hai năm chẳng nhẽ mẹ giúp mãi được sao. Hơn nữa tây y đã bó tay với tình trạng chân của mẹ chồng con, con muốn thử chuyển sang trung y xem sao.”
“Bác sĩ ở bệnh viện quân y nói, trúng gió không phải là bệnh không thể điều trị, có nhiều trường hợp đã khỏi hẳn nhưng cần phải có thời gian và kiên trì. Con định mời thầy lang tới khám, bốc thuốc, ngâm chân thử...”
Đột nhiên Bạch Lộ dừng lại. Cô nhớ tới nội dung trong sách, cho dù là Cố Yên sống lại hay là Mễ Tâm Nhi xuyên sách thì ai cũng tỏ vẻ lo lắng cho đám xú lão cửu (1) bị nhốt trong tù.
(1) Trong thời kỳ Đại cách mạng văn hóa (1966 - 1976), giới trí thức bị liệt vào thành phần thấp kém, đứng thứ 9 trong xã hội, được miệt thị gọi là “xú lão cửu” (臭老九), xếp sau gái điếm (thứ 8) và trước ăn mày (thứ 10).
Sau khi những xú lão cửu được sửa án giải oan thì đã trợ giúp rất nhiều cho nữ chính. Trong số những xú lão cửu này có một vị danh y nổi tiếng vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây