Một mình cô sứt đầu mẻ trán lớn lên, hơn mười một mười hai năm mới lại cảm nhận lại được tình cảm của mẹ.
Cô đã từng rất hâm mộ những đứa trẻ có mẹ, khi còn nhỏ cô mỗi ngày đều ôm hình của mẹ mà khóc, mà bây giờ thì cô không cần hâm mộ người khác nữa vì cô cũng đã có mẹ của riêng mình rồi.
Ban đầu Phương Á Phân còn thận trọng từng bước, ở chỗ cảnh vệ kĩ càng kiểm tra từng thứ, cố gắng không làm con gái mất mặt.
Trước khi đến bọn họ đã tắm rửa sạch sạch sẽ, thay vào chiếc áo bông mà con gái làm cho năm ngoái, chiếc quần bông được may vào năm nay để con gái không bị mất thể diện với mọi người.
Nhưng đến lúc này, những điều đó đều không còn quan trọng nữa, con gái không hề ghét bỏ bọn họ vậy ánh mắt đánh giá của người ngoài thì có gì quan trọng đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây