Thiết Đản lộ ra hàm răng trắng bóc: “Không sao ạ, con chỉ gọi vậy thôi.” Hai mắt của cậu đỏ hoe, nhưng mà răng rất trắng, hình tượng này... hết sức sống động.
Cố Khôn: “Anh Thiết Đản ngớ ngẩn rồi.”
Cố Càn che miệng cười trộm.
Bạch Lộ nói: “Anh Thiết Đản gọi mẹ là mẹ nuôi, sau này anh ấy là con nuôi của mẹ, con nuôi chẳng khác nào một nửa đứa con, cho nên anh ấy là anh em với các con, các con phải tôn trọng anh Thiết Đản, biết chưa?”
Cố Càn: “Con hiểu rồi mẹ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây