Bạch Lộ nói: “Em... em cũng không biết, cái này không phải là em mua, là do một người bạn gửi cho em, cô ấy nói là mẹ cô ấy mua, bởi vì bọn em chơi rất thân, mẹ cô ấy đối với em cũng rất tốt. Cho nên, cô ấy gửi cho em một chai, dùng hết thì không còn nữa.”
Cố Thâm Dương trầm giọng nói một tiếng: “Ồ?” Giọng nói trầm thấp, như cười như không.
Bạch Lộ càng thêm bối rối. Cô cảm nhận được một mối nguy hiểm chưa từng có, mà nó bắt nguồn từ chính người đàn ông này.
Không xong rồi, cô phải nhanh chóng ly hôn, sau đó khỏi nơi này.
Rửa chén xong, Bạch Lộ nói: “Chúng ta đi nói chuyện đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây