Cố Càn như một người lớn đi tới trước mặt Cố ThâmDương, ngẩng đầu lên, sau đó liếc mắt nhìn gói hàng phía sau Cố Thâm Dương, cậu bé không nói gì chỉ nhìn Cố Thâm Dương.
Cố Thâm Dương cúi đầu nhìn cậu bé, nhìn đôi mắt nhỏ nhắn của cậu bé, anh cảm thấy rất thú vị: “Con không mở cửa sao?”
Cố Càn kiêu ngạo thu hồi ánh mắt, sau đó đi mở cửa, một năm nay cậu bé được Bạch Lộ nuôi dưỡng rất tốt, chiều cao cũng tang lên, cho nên có thể mở khóa:
“Đây là phòng của chú út, bên trong có đồ chơi của bọn con, chú chỉ được nhìn không được chạm vào.”
Cố Thâm Dương:” Đây không phải là phòng của anh sao? Chú út? Là Vương Hữu Vọng?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây