Nghe hai anh em nói chuyện như bên cạnh không có ai, Cố Thâm Dương cảm thấy bản thân bị xa lánh, hoá ra sự tồn tại của anh chỉ có tác dụng đi làm nuôi bọn họ.
Nhưng mà, cũng có thể thấy tình cảm giữa Bạch Lộ và hai anh em rất tốt.
Phương Á Phân thật sự dở khóc dở cười: “Dương Tử, con ăn bữa trưa rồi à?”
Cố Thâm Dương tất nhiên chưa ăn bữa trưa, anh vội vàng ngồi xe buýt trở về, muốn về sớm một chút, nhưng mà anh lại càng không muốn làm phiền Phương Á Phân, vì vậy nói: “Ăn rồi ạ, cảm ơn mẹ. Con xin phép về trước, lát nữa con với Lộ Lộ sẽ đến thăm mẹ.”
Phương Á Phân: “Ừ ừ, được rồi, con về đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây