Cố Khôn tưởng mẹ đang đùa với mình, liền cười khúc khích: “Con muốn lên trời, bay lên đi...”
Ngồi trên xe đạp, cậu có cảm giác như mình đang bay.
Cố Càn:“Mẹ ơi?”
Mẹ còn chưa trả lời cậu nữa, mẹ quá đáng nhé chỉ biết cười cợt cậu.
“Cách nghĩ của Càn Càn rất tốt, mẹ cũng rất thích điều đó, nhưng bây giờ Càn Càn vẫn còn nhỏ, đợi lúc Càn Càn đi lấy vợ, chúng ta sẽ thảo luận lại vấn đề này nhé.” Cô sẽ không dạy cậu nghĩ như vậy là sai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây