Bạch Lộ quẹt mũi cậu bé một cái: “Bây giờ không thể chơi được, về nhà rồi lại chơi nha.” Thật là một đứa trẻ vô tâm vô tư.
Cố Càn nói: “Em trai, mang cái này bỏ vào cặp sách nhỏ đi.”
Trước khi họ đi, Bạch Lộ bảo chúng mang theo túi vải nhỏ, phòng trường hợp mua thứ gì đó mà chúng thích thì có thể bỏ vào đó.
“Ồ.” Mặc dù Cố Khôn đem chiếc ô tô đồ chơi nhét vào trong túi nhỏ rồi, nhưng bàn tay nhỏ bé của cậu bé vẫn không ngừng chạm vào nó qua lớp vải.
Bạch Lộ nhìn Vương Hữu Vọng: “Càn Càn và Khôn Khôn đều nói ra thứ bọn chúng muốn rồi, bây giờ tới Tiểu Vương, Tiểu Vương muốn cái gì, chị mua cho em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây