Bạch Lộ suy nghĩ một lát, trong đầu lập tức nảy ra một ý tưởng: “Phó cục trưởng, đồng chí Lý, nếu hai người trực tiếp phỏng vấn tôi, sau đó lại đưa tin về chuyện này, tôi cảm thấy có chút được rồi, có điều ngược lại tôi có một ý tưởng, không biết hai người có cảm thấy có khả thi hay không.”
Phó cục trưởng và Lý Hồng Phong liếc nhìn lẫn nhau, rồi Lý Hồng Phong nói: “Cô nói đi.”
Phó cục trưởng tiếp lời: “Cô ngồi xuống rồi nói.”
Bạch Lộ ngồi xuống: “Tôi nghĩ như vậy, trong hôm đó, tôi và anh cả dẫn theo mẹ chồng từ bộ đội quay về, bởi vì đường từ thị trấn đến đại đội có hơn mười kilômét, nên tôi đã đến Cục cảnh sát, nhờ đồng chí cảnh sát giúp đỡ chúng tôi. Kế đó đồng chí cảnh sát mượn một chiếc xe cho chúng tôi, đây là sự hỗ trợ đầu tiên mà tôi nhận được.”
“Sau này, tôi vào thị trấn mua thuốc cho mẹ chồng tôi, lúc trở về thì mẹ chồng tôi đã bị giết, ngày thứ ba, đồn công an ở trấn trên chúng tôi đã tìm được hung thủ giết người còn bồi thường tiền bị lấy cắp ở nhà, đây là sự hỗ trợ thứ hai mà tôi đã nhận được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây