Những người đến hóng hớt chuyện đều quay về làm việc, nhà họ Vương quan tâm đến Bạch Lộ cũng đã đi làm, chỉ có Phương Á Phân vẫn ở lại: “Không sao rồi, thực sự là dọa ta sợ chết khiếp, cái mụ Lưu Đào Hoa thật đáng chém nghìn lần, thật sự là một kẻ ác độc.”
Bạch Lộ vỗ nhẹ vào lưng Phương Á Phân nhẹ nhàng an ủi:
“Mẹ đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu. Chính phủ vì việc này đã động viên con và cho con một công việc. Có thể thấy hình ảnh của con trong mắt họ rất tốt, sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa đâu.”
Trong thời đại này, việc một người được chính phủ ban thưởng và khen ngợi là điều rất vinh dự.
“Nhưng mà mẹ ơi, chuyện xảy ra với Lưu Đào Hoa hôm nay cũng cho con một lời nhắc nhở. Sau ngày hôm nay, là đã hết tuần đầu của dì Triệu rồi. Bắt đầu từ ngày mai, con muốn buổi tối Tiểu Vương tới nhà họ Cố, ở trong căn phòng trước kia của Cố Thâm Dương, có Tiểu Vương ở cùng, ánh mắt của những người khác chắc sẽ khác đi một chút.” Bạch Lộ đưa ra ý kiến của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây