Chẳng trách: “Vậy ông già kia có hoàn cảnh đặc thù gì sao?”
Chiến sĩ nhỏ gật đầu thật mạnh, nghĩ thầm quả nhiên là người có học, cho nên đoán một cái trúng luôn: “Đúng vậy, nghe nói Lý Nhị Trụ, con trai của ông Lý, từng là quân nhân trên đảo của chúng tôi, mất năm trước hy sinh khi làm nhiệm vụ, mà trong nhà Lý Nhị Trụ có con trai, lúc Lý Nhi Trụ hy sinh thì đứa bé trong nhà mới vài tuổi, thủ trưởng chúng tôi sau khi biết chuyển đã để ông Lý tiếp quản công việc chèo thuyền, nghe nói thuyền này cũng là được mấy thủ trưởng cho tiền mua.”
Sau khi nghe lời giải thích này, Tô Tây đã hiểu, cô chỉ nghĩ, nếu không có hoàn cảnh đặc thù, thì người bình thường không thể đến gần hòn đảo.
Trên đường đi, Tô Tây lại trò chuyện với chiến sĩ nhỏ, sau khi đi bộ khoảng nửa giờ, cô nhìn thấy những dãy nhà ở phía xa.
Chiến sĩ nhỏ nói: “Bác sĩ Tô, tôi dẫn cô đi báo cáo với thư ký Vương trước nhé? Sau đó tôi mới có thể sắp xếp ký túc xá cho cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây