“Thì sao?” Tô Tây ngắt lời anh ta, nâng khuôn mặt to bằng lòng bàn tay lên, đứng dậy đi đến bên cạnh Tịch Ngạn Nam: “Anh sẽ thích người đàn ông khác à? Ví dụ như Tạ Trăn, hay Vương Khôn, hay là...”
“Đương nhiên không phải!” Lần đầu tiên, trong giọng nói trầm ấm đầy sức hút thường ngày của anh ta là sự khó chịu khi bị xúc phạm!
“Vậy anh cùng anh lớn yêu nhau sao?”
“Đương nhiên!”
“Vậy không phải quá rõ rồi sao, hai người yêu nhau chỉ là trùng hợp đối phương là nam thôi, cũng không cản trở ai cả.” Tô Tây đột nhiên vươn tay ôm lấy Tịch Ngạn Nam, vỗ nhẹ vào lưng anh ta an ủi, cười nói: “Anh nhỏ, yêu thích một ai đó không có sai, chỉ cần anh và anh lớn hạnh phúc, người em gái như em cũng hạnh phúc theo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây