Tuy nhiên, Tô Tây lại cảm thấy khuôn mặt vừa mới bình tĩnh của người đàn ông bên cạnh trở nên u ám, không khí như đông cứng lại.
Cô vội vàng nắm lấy bàn tay to lớn của người đàn ông ôm eo mình để an ủi, cười nói với bà cụ: “Bà à, Đào Đào còn nhỏ, bà xem, cháu và A Trăn còn trẻ như vậy, lên chức bà có phải không thích hợp lắm hay sao… .”
Trần Tương Vân xoay người, nhìn cháu gái hai mươi năm hầu như không thay đổi gì, cười mắng: “Nhỏ gì mà nhỏ, bây giờ có người yêu, hai năm sau tốt nghiệp là có thể kết hôn, cháu tuổi này đã có Đào Đào trong bụng rồi đấy…”
Tô Tây nhỏ giọng lầm bầm: “Khi đó cháu vừa mới kết hôn...”
Điều này liên quan đến tôn nghiêm của một người đàn ông, ngay cả Tạ Trăn đã có địa vị cao thì trước mặt người mình yêu cũng không ngoại lệ, anh cũng không rảnh lo áo bông nhỏ có người yêu hay không, không kìm được xen vào: “Lúc đó cũng có thai rồi, có lẽ vừa có thai mấy ngày!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây