“Phốc!” Tạ Sâm vốn dĩ bị người ta hiểu lầm quan hệ mình với anh Tấn, có hơi xấu hổ, nhưng không thể nhịn được cười.
Chỉ trách cô bé thính giác quá tốt, có thể nghe rõ lời của mấy người.
Với lại cô bé cảm thấy anh Tấn hẳn là cũng nghe thấy nó rồi.
Nghĩ tới đây, Tạ Sâm ngẩng đầu lên, ranh mãnh nhìn người đàn ông, không ngờ lại đối diện với ánh mắt dịu dàng sâu thẩm của người đàn ông.
Tạ Sâm giật mình, không biết vì sao mặt lại bắt đầu nóng lên, theo bản năng nhìn đi chỗ khác, xấu hổ ho nhẹ một tiếng, vừa định nói cái gì đó chuyển đề tài để đánh vỡ không khí mờ ám giữa hai người thì nghe thấy tiếng chạy ở xa xa ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây