Tây Tây chắc chắn sẽ rất vui, ngày mai chúng ta…Không, chúng ta đừng mang theo thứ gì, chờ ngồi máy bay nhanh nhất đi nước X đăng ký kết hôn, sau đó cùng nhau về nhà được không?”
Tô Đông ôm chặt Tịch Ngạn Nam, những ngón tay mảnh khảnh nắm chặt lấy quần áo của người mình yêu, cho đến khi móng tay trắng bệch bắt đầu đau nhức mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn ánh nắng ấm áp bên ngoài, trong mắt ngấn lệ, lộ ra nụ cười trong trẻo: “Được!”
—--
Trưa tháng bảy, nắng như đổ lửa.
Con ve sầu ẩn mình trên cành kêu vang không ngừng như không biết mệt, chọc cho tâm trạng vốn bực bội của người khác càng thêm nóng nảy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây