Nước mắt trên mặt Tô Tây giàn giụa, vì mong muốn của mình nên liều mạng: “Em biết, cho nên em cùng bà mỗi người một phòng, anh cùng anh nhỏ ở chung phòng! Rất công bằng đó!”
...
Lần này, không đợi Tô Đông nói gì thêm, Trần Tương Vân đã đi đến nhéo lỗ tai cháu gái: “Con nhóc thúi, công bằng chỗ nào? Cháu cùng bà ngủ ở phòng chính, diện tích phòng chính rất lớn, hai phòng kia để cho hai anh trai không phải là tốt hơn sao?”
Tô Tây bị bà nội Tô nắm lấy tai, tuy khóc toáng lên cầu xin tha thứ nhưng vẫn kiên quyết như cũ: “Anh nhỏ và anh trai không phải ngày nào cũng ở nhà, nhất là anh trai, cả tháng không về một lần, vì cái gì mà cháu lại không thể ở riêng một phòng chứ ạ? Hai người bọn họ từ nhỏ đến lớn đều ở chung một chỗ mà!”
Những lời này cũng có chút hợp lí, Tô Đông nghe xong không khỏi có phần đồng tình, ngay cả bà nội Tô cũng buông tay ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây