“Cháu ngoan của bà, bà nhớ cháu quá!” Đường đại mỹ nhân vốn luôn quan tâm đến tuổi tác và hình tượng của mình, nhưng khi nhìn thấy cô cháu gái vô cùng xinh đẹp dễ thương của mình thì không còn hình tượng thường ngày nữa.
Chỉ nhìn thấy bà giẫm lên đôi giày cao gót bằng da, từ xa chạy như bay tới, sau đó một tay ôm lấy Đào Đào.
Tô Tây sợ tới mức vội đưa tay ra đỡ phần lưng của bà, trông Đường mỹ nhân còn trẻ như vậy, nhưng thật ra bà đã gần 60 tuổi, với cú ôm mạnh như vậy, cô thực sự lo lắng mẹ chồng có thể sẽ bị trật eo.
“Mẹ, cẩn thận một chút!” Tô Tây xác định đối phương không có vấn đề gì nên mới buông tay ra, còn không quên dặn dò.
Đường Tư Vận đứng vững liền hôn lên khuôn mặt mũm mĩm của cháu gái, đôi mắt phượng duyên dáng chứa đựng những giọt nước mắt nhớ nhung, nhưng trên khuôn mặt lại tràn đầy nụ cười, bà mong chờ mấy năm rồi, cuối cùng cũng chờ được đến ngày bọn trẻ đến, hiện tại chỉ còn chờ đến khi gia đình của con gái Tạ Dĩnh trở lại Thành phố J, liền xem như cuộc đời bà đã viên mãn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây