Cô vẫn luôn nhớ về những ngày sau khi tỉnh dậy ở thế giới này, mỗi khi cô ăn bánh kẹo hay đồ ăn vặt do bác cả mang về, khuôn mặt đen sạm của bác cả sẽ luôn nở nụ cười vui mừng, giống như cho cô ăn còn vui hơn mình ăn.
Lại nghĩ đến lúc còn nhỏ, bốn người anh họ đã rất yêu thương cô, Tô Tây bỗng cảm thấy ý tưởng của bà nội rất hay.
Có lẽ... nếu... Bác cả và những người khác đồng ý, cô thực sự sẽ tìm cách đưa họ đến thành phố J…
Thủ đô trước sau gì cũng khác thôn quê, dù là bây giờ hay mai sau…
“Đến rồi!” Sau khi Trịnh Quân dừng xe, liền hô một tiếng cho bọn họ xuống xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây