Mà hai người đàn ông làm ầm ĩ đến mặt đỏ tai hồng lúc này, đâu còn chỗ nào là lạnh lùng và ổn trọng như ngày xưa, trình độ cãi nhau cũng chỉ cao hơn trẻ mẫu giáo một chút.
Cuối cùng vẫn là lữ đoàn trưởng Chương buông chén trà xuống, giơ tay lên hòa giải: “Được rồi, các cậu bao nhiêu tuổi rồi mà còn làm ầm ĩ cả lên, nào có chuyện còn nhỏ như vậy đã muốn cưới con gái nhà người ta, không đàng hoàng! Còn nữa, hai người các cậu tiếp tục cãi nhau sẽ đánh thức đứa bé.”
Yến An và Lý Bân nhìn nhau, ho nhẹ hai tiếng mới ngượng ngùng dời tầm mắt, vừa rồi không biết tại sao lại đứng lên.
Thấy hai người không cãi nhau nữa, lữ đoàn trưởng Chương cười ha ha đi về phía cục cưng trong nôi, cũng không biết bé con tỉnh từ khi nào, đang đạp chân nhỏ, mở to đôi mắt đen láy, không biết đang nhìn cái gì mà cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp đỏ bừng còn phun ra bong bóng nhỏ, chơi một mình rất vui vẻ.
Bộ dạng nhỏ bé đáng yêu này, lữ đoàn trưởng Chương không để ý Tạ Trăn ở bên cạnh đang lo lắng, trực tiếp duỗi tay ôm cục cưng vào trong ngực lắc lư một cách thành thục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây