Đường Tư Vận cười rạng rỡ: “Không sao, không sao, chị Kiều, chị cứ làm việc của chị đi, con dâu tôi đang mang thai, tôi chỉ muốn tìm thứ gì đó tốt ở nhà và gửi cho hai vợ chồng nó thôi.”
Chị Kiều là một người đàn bà tuổi đã cao, tính tình chất phác, bà ấy cười ngây ngô nói: “Thật sự là một chuyện vui, chẳng trách bà vui vẻ như vậy, nếu bà có việc gì thì tôi ở trong phòng bếp, cần gì gọi cho tôi.
Nghĩ đến những loại vải mềm phải dùng khi mới sinh, Đường Tư Vận “ậm ừ” một tiếng xem như trả lời lại , sau đó lại chạy lên lầu lục lọi trong các hộp, chỉ cần chúng hợp với Tô Tây và em bé tương lai thì bà liền lấy mọi thứ ra.
Sau đó bà đi xuống cầu thang, đi đi lại lại hàng chục lần, nhưng đồng chí Đường Tư Vận xinh đẹp mĩ miều vẫn không cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Khi Tạ Bác từ trụ sở quân khu trở về, ông liền nhìn thấy vợ mình đang ngồi trên mặt đất không chút hình tượng, còn trên ghế sô pha thì chất đầy đồ đạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây