Trần Tương Vân kéo đứa cháu gái ngây ngốc của mình một cái để cô ngồi xuống.
Miệng lảm nhảm không ngừng, lúc này bà nội Tô đã không còn vẻ buồn bực nữa, cả người vui vẻ, đi đứng cũng nhanh nhẹn hơn.
Đã hai mươi năm nhà bọn họ không đón sinh linh mới, bà nội Tô không thể ngồi yên được.
Trần Tương Vân ngâm nga một điệu nhạc, đi vào bếp lấy một cái xô gỗ, ném con cá vừa mới rớt xuống đất vào trong xô, sợ cháu gái ngửi thấy sẽ lại nôn ra nên bà cụ cố tình ném nó vào thùng mang đi thật xa.
Sau đó bà nội Tô vui vẻ cầm lấy một bánh xà phòng, rửa sạch mùi tanh trên tay, đưa lên trước mũi ngửi lại, xác định không còn mùi gì mới đi vào bếp pha một ly sữa mạch nha cho cháu gái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây