Cho nên dù đã gần hai năm không có người ở, trong nhà cũng được quét dọn rất sạch sẽ. Ngay cả trong sân cũng trồng đầy rau dưa, xung quanh đều là hơi thở cuộc sống.
Tô Tây cười cảm khái, chị gái có sẵn rau dưa ăn rồi! Bên này Văn Uyên đặt đứa bé vào phòng Tạ Dĩnh, chuẩn bị định mò mẫn về chuồng bò.
Chỉ là cách xa nhau lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy vợ con, nên biết rõ không nên ở lại nhưng anh ta vẫn không nỡ rời bước.
Thật ra, theo lý mà nói, chuyện anh ta nên làm nhất lúc này là khuyên vợ trở về. Nếu ở lại thôn, cho dù may mắn không bị người khác phát hiện có liên quan với anh thì cuộc sống ở thôn cũng sẽ khiến vợ phải chịu rất nhiều khổ cực.
Nhưng anh ta vẫn không mở miệng được. Giờ khắc này, Văn Uyên mới biết được, hoá ra bản thân mình cũng rất ích kỷ. Ở sâu trong nội tâm, anh ta cảm thấy vui mừng khi vợ đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây