Ngay khi Tô Tây đang sắp chìm vào giấc ngủ, hai người còn lại trong xe cuối cùng cũng đến.
“Anh, anh nhanh lên.” Giọng nói cô gái hoạt bát nghịch ngợm, trong giọng nói pha chút đỏng đảnh nhưng không khiến người ta chán ghét.
“Em đi chậm thôi, coi chừng ngã!” Trong giọng dịu dàng của chàng trai ấm áp ẩn chứa sự cưng chiều vô tận.
“Em đã mười tám tuổi rồi, anh cứ coi em như đứa nhỏ!” Trong giọng nói của cô gái lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
“Được được được! Anh sai rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây