Tô Tây tính toán thời gian, lúc này không phải là giờ ăn sáng vào ngày thường của bọn họ à.
Nghĩ đến đây tinh thần của cô lập tức tỉnh táo, sau đó Tô Tây từ trong lòng anh nhanh chóng nhảy xuống giường, nhưng có lẽ bởi vì đứng dậy quá nhanh nên không khống chế được mà có chút lảo đảo.
Tạ Trăn nhanh tay lẹ mắt dùng một tay bế ngang người cô lên, lo lắng nói: “Không sao chứ? Có bị thương không?”
Tô Tây vỗ vỗ cánh tay của anh: “Em không sao, chỉ là đứng dậy nhanh quá mà thôi, thả em xuống.”
Tạ Trăn nhìn cô vợ nhỏ trong lòng ngực: “Thật sự là không sao ư?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây