Tuy nói lần này đến đây là do Tạ Trăn đã phát hiện ra máy điện báo, nhưng mà, biết thì biết, tận mắt chứng kiến lại là chuyện khác, nghĩ đến việc lũ khốn này đã tiết lộ ra không biết bao nhiêu tin tức hữu ích, quản lý Phùng tức giận đến mức tóc đều sắp dựng đứng.
Anh ta quay đầu lại nhìn Tạ Trăn, vừa định lải nhải hai câu để trút giận, lại bị động tác của Tạ Trăn làm cho phân tâm: “Lão Tạ... cậu làm gì vậy?”
Quản lý Phùng nhìn Tạ Trăn đang gõ gõ đập đập vào bức tường đối diện, ngạc nhiên nói.
Tạ Trăn chỉ vào ngăn kéo trên bàn nói: “Vừa rồi tôi kiểm tra sơ qua, những thứ này, phần lớn là những vật có giá trị, nhưng không có nhiều thư từ, có thì cũng chỉ ghi lại việc thường, giống như là đề phòng ngừa bất trắc, dùng để ngụy trang.”
Quản lý Phùng nhíu mày, hiểu ra ý của Tạ Trăn, anh ta bước nhanh đến bên cạnh cái bàn, mở ngăn kéo, tùy tiện cầm lấy một bức thư rồi mở ra, nhanh chóng đọc qua, sau đó lại mở thêm vài bức thư, đôi môi bắt đầu mím chặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây