Quản lý Phùng nuốt nước bọt, vô thức nhặt một mảnh nhỏ vừa rơi khỏi tay Tô Tây lên bóp chặt.
Thật sự là một viên gạch, thì ra không phải ảo giác à?
Anh ta đối diện với ánh mắt lạnh lùng của cô, lắp bắp nói: “Được... Được chứ!”
Rất được luôn!
Quản lý Phùng không nói gì nữa, sau khi xác định giá trị vũ lực của Tô Tây có thể nghiền nát võ lực của anh ta, lập tức đưa cho cô một cây gậy gỗ, sau đó thành thật theo sau Tô Tây đi vào trong ngõ nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây