Tuy nhiên, khi họ mặt đối mặt vào lúc này, Tạ Dĩnh cảm thấy bức ảnh kia còn chưa thể hiện được đầy đủ vẻ đẹp của cô, ở ngoài đời nhìn cô đẹp hơn trong ảnh rất nhiều.
Mặt trắng, môi son, đến cả dáng người và giọng nói đều dịu dàng mềm mại.
Tô Tây cũng thích người chị gái này, thoạt nhìn giống như một tiểu thư dịu dàng, lúc này, nỗi lo dọc đường cũng đã lắng xuống, chỉ cần tính cách chị ấy như dáng vẻ bên ngoài như vậy là được.
Vì vậy, cô đi vào nhà theo sự hướng dẫn của Tạ Dĩnh, sau đó mỉm cười: “Chị, em đưa chị về.”
Tạ Dĩnh nghe vậy, đột nhiên ngẩng đầu, tựa hồ không thể tin được, sau đó không hề báo trước, nước mắt bắt đầu nhỏ xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây